Mình thường có cảm giác biết ơn khi được đọc những cuốn sách khoa học, chuyên ngành, nhưng viết một cách "bình dân học vụ" nhất có thể. Mình, giống phần lớn mấy người suốt ngày "mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây", thực ra chẳng biết quái gì về trăng, mây, hay bầu trời cả. Mà các sách chuyên ngành, nói thật đọc thường chẳng hiểu gì. Các thuật ngữ chuyên ngành, dù viết bằng tiếng Việt, thì nhìn vào đó mình cũng thấy trống rỗng mông lung như nhìn 1 cụm ký tự Ả rập. Cuốn Einstein, mình bỏ phứt 3 chương, về Thuyết tương đối và lượng tử, không đọc, vì biết nếu có đọc cũng như nước đổ đầu vịt. Mình cũng đọc "Vũ trụ trong vỏ hạt dẻ" rồi, nhưng ngoài cái tựa và tên tác giả, mình chẳng nhớ được gì sất.
Thật may là có LƯỢC SỬ VẠN VẬT. Các câu chuyện về thiên văn, về tiến hóa...được kể bằng giọng kể của nghìn lẻ một đêm, diễn tả bằng những ví dụ trực quan sinh động, dễ hiểu như thể ta đang quan sát một mô hình, những so sánh hình tượng thì đậm chất Hollywood. Đọc sách mà cảm thấy như ngay trước mặt mình có 1 ông thầy đang ngồi trên mặt bàn, 2 chân đu đưa, 2 tay khua khoắng loạn xị, liên tục vẽ các hình thù trong không khí, đôi mắt lấp lánh cười, và vừa giảng giải, ví dụ như này như này...thế đã hiểu chưa
Rất nhiều câu chuyện về các ngôi sao, các hành tinh, về dải ngân hà, về hệ mặt trời, về sự tiến hóa các loài, trước đây mình biết một cách mơ hồ, loáng thoáng, thì giờ đã có những hành dung cụ thể và rõ nét hơn.
Và bây giờ thì ao ước 1 cái kính viễn vọng đến phát điên.
"Trung bình các loài chỉ tồn tại trên trái đất trong khoảng 4 triệu năm, vì thế, nếu muốn tồn tại suốt hàng tỷ năm, bạn phải luôn thay đổi giống như các nguyên tử đã tạo thành bạn. Bạn phải sẵn sàng thay đổi mọi thứ - hình dạng, kích cỡ, màu sắc, sự hợp nhất giống loài cũng như nhiều thứ khác nữa - và thực hiện sự thay đổi đó liên tục. Nói thì dễ hơn làm, vì quá trình thay đổi này mang tính ngẫu nhiên. Từ các "hạt nguyên tử nguyên sinh đầu tiên" cho đến loài người hiện đại đầy đủ tri giác đòi hỏi một quá trình biến đổi các đặc tính hết sức đúng lúc trong một khoảng thời gian vô cùng lâu dài. Vì thế có những giai đoạn trong suốt 3,8 tỷ năm qua, bạn đã từng căm ghét khí oxy trước khi yêu quý nó, có vây, các chi và vui vẻ lướt trên mặt biển, đẻ trứng, đớp không khí với cái lưỡi chẻ, có lông, sống dưới đất, trên cây, to như hươu, nhỏ như chuột và hàng triệu hình thái khác. Chỉ cần chệch 1 li khỏi những mắt xích tiến hóa này, giờ đây có thể bạn đang liếm tảo trong các hang, lang thang như những con hải mã ven biển, hay phun không khí từ một lỗ thở trên đỉnh đầu trước khi lặn sâu 60 fit để đớp một miệng đầy sâu biển"