Thể loại | |
Độ tuổi | |
Loại | {{GeneralInfo.BookTypeName}} |
Ngôn ngữ | {{GeneralInfo.LanguagueName}} |
Hình thức | {{GeneralInfo.BookCoverTypeName}} |
Màu sắc | {{GeneralInfo.ColorName}} |
Chất liệu | {{GeneralInfo.MaterialName}} |
Phát hành | {{GeneralInfo.IssuerName}} |
NXB | {{GeneralInfo.PublisherName}} |
Tác giả | {{GeneralInfo.AuthorName}} |
Dịch giả | {{GeneralInfo.TranslatorName}} |
Phiên bản | {{GeneralInfo.IsLimitedName}} |
Kích thước | {{GeneralInfo.Size}} |
Khối lượng | {{GeneralInfo.Weight}} g |
Số trang | {{GeneralInfo.PageCount}} |
Thể loại | |
Độ tuổi | |
Loại | {{GeneralInfo.BookTypeName}} |
Ngôn ngữ | {{GeneralInfo.LanguagueName}} |
Hình thức | {{GeneralInfo.BookCoverTypeName}} |
Màu sắc | {{GeneralInfo.ColorName}} |
Chất liệu | {{GeneralInfo.MaterialName}} |
Phát hành | {{GeneralInfo.IssuerName}} |
NXB | {{GeneralInfo.PublisherName}} |
Tác giả | {{GeneralInfo.AuthorName}} |
Dịch giả | {{GeneralInfo.TranslatorName}} |
Phiên bản | {{GeneralInfo.IsLimitedName}} |
Kích thước | {{GeneralInfo.Size}} |
Khối lượng | {{GeneralInfo.Weight}} g |
Số trang | {{GeneralInfo.PageCount}} |
Về bộ truyện này thì mình có một vài ấn tượng mạnh
- Truyện cực kì lôi cuốn. Giống như kiểu xem phim dã sử của Trung Quốc ấy. Cầm sách lên là muốn đọc một mạch cho đến hết. Mình nghĩ là những cuốn chính sử khó làm được điều này. Trước kia mọi người thường tị nạnh rằng nếu mà Việt Nam có nhiều truyện nhiều phim dã sử giống như Trung Quốc, thì người Việt đã không đến nỗi thuộc sử Tàu hơn sử Việt. Thì đây, hấp dẫn y như phim TQ luôn rồi đây.
- Hình ảnh vua Tự Đức, Ông Phan Thanh Giản, Ông Nguyễn Trường Tộ, Nguyễn Tri Phương được xây dựng rất đẹp. Mình đặc biệt thích đọc những đoạn viết về những nhân vật lịch sử này và mình ước rằng giá mà tác giả có thể viết kỹ hơn sâu hơn về họ. Kể mà mỗi ông được dành cho vài chương để làm nhân vật chính thì tốt quả. Ông Trương Vĩnh Kí, Ông Huỳnh Tịnh Của và việc đưa chữ quốc ngữ vào trường học cũng được nhắc đến trong vài câu. Mình tiếc hùi hùi. Muốn được đọc nhiều hơn về những nhân vật lịch sử này.
- Tác giả thể hiện quan điểm, góc nhìn rất cá nhân về ông Tôn Thất Thuyết và chiếu Cần Vương. Chỗ này mình cũng đọc thế, biết thế, chớ xưa này là mình đọc về ông Tôn Thất Thuyết hơi khác.
- Mình cực kì không thích những phần miêu tả cảnh quan hệ nam nữ trong truyện. Không thích về mặt bút pháp miêu tả. Mình thấy thô thiển và rất kém sang, hoàn toàn không ăn nhập với giọng văn của phần còn lại của câu chuyện. Nghe như giọng của mấy tờ báo lá cải khai thác những câu chuyện về đêm trên đường Trần Duy Hưng. Mình cũng hơi ngạc nhiên không hiểu dụng ý nghệ thuật của tác giả khi chú tâm miêu tả những phân cảnh này để làm gì. Đối với mình, chúng không những không làm tăng giá trị tác phẩm lên, mà còn ngược lại. Hoặc cũng có thể là do mình khó tính quá. Dù sao thì, tóm lại, câu chuyện cũng được kể một cách rất lôi cuốn
- Cảm xúc chung sau khi đọc truyện là thương xót cho đất nước, thương xót cho những con người sinh ra trên mảnh đất này (trong đó có cả mình )
- Nói chung, mình không khoái đọc mấy chuyện cung đấu, tranh giành quyền lực, nồi da nấu thịt, anh em tương tàn. Nên ban đầu mình không định đọc bộ này đâu. Nhưng khi đọc bài review của ai đó nói rằng bộ này viết nhiều đến quá trình chống Pháp của vua Tự Đức, thế nên mình lại đọc. Một cách cá nhân, mình thích bộ này hơn bộ Từ Dụ Thái Hậu
CÔNG CHÚA ĐỒNG XUÂN