Thể loại | |
Độ tuổi | |
Loại | {{GeneralInfo.BookTypeName}} |
Ngôn ngữ | {{GeneralInfo.LanguagueName}} |
Hình thức | {{GeneralInfo.BookCoverTypeName}} |
Màu sắc | {{GeneralInfo.ColorName}} |
Chất liệu | {{GeneralInfo.MaterialName}} |
Phát hành | {{GeneralInfo.IssuerName}} |
NXB | {{GeneralInfo.PublisherName}} |
Tác giả | {{GeneralInfo.AuthorName}} |
Dịch giả | {{GeneralInfo.TranslatorName}} |
Phiên bản | {{GeneralInfo.IsLimitedName}} |
Kích thước | {{GeneralInfo.Size}} |
Khối lượng | {{GeneralInfo.Weight}} g |
Số trang | {{GeneralInfo.PageCount}} |
Thể loại | |
Độ tuổi | |
Loại | {{GeneralInfo.BookTypeName}} |
Ngôn ngữ | {{GeneralInfo.LanguagueName}} |
Hình thức | {{GeneralInfo.BookCoverTypeName}} |
Màu sắc | {{GeneralInfo.ColorName}} |
Chất liệu | {{GeneralInfo.MaterialName}} |
Phát hành | {{GeneralInfo.IssuerName}} |
NXB | {{GeneralInfo.PublisherName}} |
Tác giả | {{GeneralInfo.AuthorName}} |
Dịch giả | {{GeneralInfo.TranslatorName}} |
Phiên bản | {{GeneralInfo.IsLimitedName}} |
Kích thước | {{GeneralInfo.Size}} |
Khối lượng | {{GeneralInfo.Weight}} g |
Số trang | {{GeneralInfo.PageCount}} |
Adam Braun là một thanh niên Mỹ nhập cư thế hệ thứ 3, gốc Hung và Ba Lan, một người Do Thái. Năm thứ 3 đại học, anh tham dự một Học kỳ trên biển, xuất phát từ Vancouver và đi vòng quanh thế giới. Anh xây dựng một bản đồ ước muốn. Mỗi khi đến một đất nước, anh sẽ hỏi một đứa trẻ ở nước đó câu hỏi "nếu em có thể có bất cứ thứ gì trên đời, em muốn có gì nhất".
Em bé ở Haiwai trả lời: em muốn được khiêu vũ
Em bé Trung Quốc ở Tử Cấm Thành trả lời: một cuốn sách
Cậu bé ở Hồng Kông trả lời: một phép màu
Cô bé 6 tuổi nhút nhát bên bờ sông Mekong miền Nam Việt Nam trả lời: mẹ khỏi ốm và dắt em đến trường.
Cậu bé có đôi mắt to tròn ăn xin trong khuôn viên Taj Mahal trả lời: một cây bút chì.
Hình ảnh cây bút chì cứ ám ảnh Adam, cùng với những trải nghiệm của anh ở những làng quê nghèo từ khắp mọi nơi trên thế giới, anh đã đi đến một quyết định: thành lập quỹ Pencils of Promise (PoP), dùng để xây trường học ở các nước kém phát triển.
Anh đã xây được 250 trường, và cứ sau 90 giờ lại mở thêm được một ngôi trường mới, ở khắp mọi nơi trên thế giới
Cuốn sách thực sự vô cùng xúc động, chân thành. Suốt thời gian đọc cuốn sách này, mình cứ nghĩ về chương trình Cơm có thịt và Sách hóa nông thôn ở Việt Nam. Ở bất kỳ nơi đâu trên trái đất, có những con người, có thể xuất phát điểm, điều kiện sống, quá trình học tập phát triển ....khác nhau, nhưng đều có chung tình yêu thương, lòng trắc ẩn, tinh thần trách nhiệm với cộng đồng. Đó là những tâm hồn thật đẹp, và có khả năng truyền cảm hứng mạnh mẽ.
Đọc xong cuốn sách rồi, nhưng mình vẫn chưa hết xúc động, và lúc này có quá nhiều suy nghĩ lộn xộn trong đầu mình. Mình nghĩ rằng, mình cũng muốn và cũng cần làm một điều gì đó đẹp đẽ, giống như những tâm hồn đẹp đẽ này.
LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ